Rừng Na Uy - tiểu thuyết của Murakami Haruki |
Rừng Na-Uy (tiếng Nhật: ノルウェイの森, Noruwei no mori) là tiểu thuyết của nhà văn Nhật Bản Murakami Haruki, được xuất bản lần đầu năm 1987. Câu chuyện xảy ra trong bối cảnh là nước Nhật những năm 1960, khi mà thanh niên Nhật Bản, như thanh niên nhiều nước khác đương thời, đấu tranh chống lại những định kiến tồn tại trong xã hội. Tác phẩm này đã đưa Murakami lên thành một trong những nhà văn hàng đầu của Nhật Bản.
Khi Naoko chết, Watanabe bỏ đi lang thang.
Anh ta bỏ mặc tất cả lại, đi về nơi vô định, mặc dù trước đó đã nảy sinh tình cảm với Midori.
Anh ta cứ đi lang thang, để mặc con đường phía trước tự đưa anh ta đến bất kỳ đâu. Anh ta ngủ lang thang ngoài bìa rừng, trên bãi biển.
Những việc như vậy thường xảy ra tương tự với nhiều chàng trai, chỉ khác về cách thức. Không phải vì tình yêu, anh ta vẫn còn có Midori, đó là cảm giác mất niềm tin. Đôi khi không phải niềm tin về 1 vấn đề cụ thể nào, chỉ đơn giản là mất niềm tin.
Một ông đánh cá xuất hiện và mời Watanabe ăn cá nướng. Một bữa với tất cả những gì ông ta có. Một cảm giác mà Watanabe không có nếu không đi lang thang. Sống với những người giàu ở thành phố, Watanabe sẽ không bao giờ có được cảm giác đó, cảm giác được nhận tất cả những gì người mời có. Nếu Watanabe là một người sống ở vùng biển, điều đó lại trở nên bình thường và anh ta sẽ ước ao ngược lại những gì Wantanabe đang có. Đó là cuộc sống.
Nhưng đó là điều mà Wantanabe đang thiếu, và anh ta nhận lấy. Đôi khi trong cuộc sống có những điều tưởng chừng cực kỳ đơn giản với một người nhưng cực kỳ có ý nghĩa với người khác. Điều đó không chỉ giúp anh ta no bụng, lấy lại sức, giá trị lớn hơn nhiều là anh ta thấy ấm áp với những câu chuyện vô tư, với tình người, ngoài lề tất cả những gì anh ta đã trải qua.
Rồi anh ta lại trở về với cuộc sống của mình.
Chưa được xem phim này, câu chuyện đã đọc cách đây 4 năm. Một vài cảm xúc thoảng qua khiến mình nhớ đến. Chỉ khi vốn sống nhiều lên, ta mới hiểu được những điều mà trước đó tiếp xúc qua ta không có cảm giác gì. Chưa trải qua thì không thể hiểu được.
Thấy ngoài rạp đang chiếu phim, chợt nhớ những cảm giác đã qua, ghi lại vài dòng.
Trung Bean
0 nhận xét:
Đăng nhận xét